Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

Tại sao tôi từ bỏ Khoa học để làm Kinh doanh?

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo của tỉnh Bến Tre, nên tôi rất thấu hiểu nổi thống khổ của cha mẹ. Do đó, tôi luôn có một khát vọng vươn lên mạnh mẽ. Tôi tự nhũ, làm thế nào để cha mẹ tôi được thay đổi chất lượng cuộc sống, được hưởng thụ một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc…

Trong suy nghĩ của tôi, để thực hiện được những ước mơ như vậy, tôi cần phải phấn đấu học thật giỏi để sau này có việc làm, có thu nhập lo cho cha mẹ, lo cho gia đình. Tôi là người may mắn vì đã được học hành đến nơi đến chốn, so với những đứa bạn đã sớm rời ghế nhà trường để mưu sinh. Tôi học hành chăm chỉ, đậu đại học và sau 4 năm tôi tốt nghiệp đạt loại giỏi. Tôi thi tuyển và đậu vào Viện Hàn Lâm KHCN Việt Nam. Tôi phấn đấu làm việc cật lực, kết quả tôi cũng kiếm được thu nhập khá và là một Thạc sĩ, một cán bộ đảm nhiệm chức trưởng phòng kinh tế trẻ nhất.

Tuy nhiên, vòng xoáy của cuộc đời đã làm tôi không thể thực hiện được ước mơ của mình. Tôi lập gia đình và có hai con. Tôi là một viên chức Nhà nước, là một giảng viên kinh tế; vợ tôi là một kế toán trưởng…nhưng thu nhập của chúng tôi chỉ đủ để lo cho gia đình nhỏ của mình, tôi chưa lo được gì cho cha mẹ mình. Điều tệ hại hơn là, để có thu nhập tôi phải lao động nhiều hơn, bỏ thời gian nhiều hơn…tôi đã không còn nhiều thời gian để lo cho gia đình, tôi cũng ít về thăm cha mẹ.

Sau nhiều năm bơi lội giữa cuộc đời, sức khỏe tôi bị hao mòn dần, sự lão hóa bắt đầu xuất hiện. Tôi tự hỏi: tôi sẽ chịu đựng được bao lâu nữa, nếu tôi tiếp tục bán sức khỏe của mình để đổi lấy thu nhập? nếu tôi không có sức khỏe thì gia đình tôi sẽ ra sao? Tôi vẫn cứ loay hoay với cuộc sống, tôi tình cờ gặp lại người bạn học cùng đại học. Bạn tôi giờ là người rất thành công. Tôi suy nghĩ: tại sao ngày xưa nó học dỡ hơn mình, mà giờ đây đứng trước tôi là một người hoàn toàn khác, một người thành công, năng động và trẻ trung…Tôi đem tâm sự của lòng mình chia sẽ với bạn tôi. Lời nói của bạn tôi làm tôi nhớ mãi “Cách duy nhất thực hiện được ước mơ của Trọng là phải tạo ra một nguồn thu nhập thụ động, cung cấp một số tiền dư dùng hàng tháng cho cá nhân, gia đình, thậm chí kế thừa cho con cháu sau này”

Tôi nghe xong thấy rất phấn khởi, nhưng lại trấn tỉnh lại và nói: Ông đùa à, đâu có dễ vậy, làm cái gì chứ?

Bạn tôi nói: làm kinh doanh, phi thương bất phú. Tôi có một cảm giác rất lạ, suy nghĩ tôi rất mâu thuẫn nhau: hình như trong tiềm thức tôi, tôi cũng mê kinh doanh, nhưng hiện tại tôi làm khoa học thì chẳn có liên quan gì đến kinh doanh. Vốn và kinh nghiệm đều thiếu. Tôi quay qua và nói: ông lại đùa với tôi. Bạn tôi nhìn tôi với ánh mắt rất nghiêm túc và nói: đó là sự thật, thời đại ngày nay mở ra cho chúng ta nhiều cơ hội hơn bao giờ hết. Chúng ta có thể tận dụng để phát triển sự nghiệp mà không cần đòi hỏi quá nhiều về vốn và kinh nghiệm. Tôi gật gù đồng ý.

Tôi nói: tôi thích đi dạy, truyền đạt kiến thức. Bạn tôi nói: nền tảng kinh doanh hiện đại không đòi hỏi về vốn, kinh nghiệm nhưng nó thực sự là một ngành kinh doanh dựa trên nền tảng tri thức. Tôi nghe và thấy hấp dẫn hơn.

Tôi hỏi: kinh doanh về lĩnh vực gì? Bạn tôi nói: Trọng có thích môi trường đào tạo không? Trọng có thích làm việc theo phong cách Châu Âu không? Có thực sự đam mê kinh doanh không? Có thực sự khao khát thành công không? Tôi trả lời rất quyết đoán: có chứ. Tôi thích được rèn luyện.

Bạn tôi nói: nếu Trọng thấy công việc hiện tại giúp Trọng đạt được ước mơ thay đổi chất lượng cuộc sống thì hãy tiếp tục phấn đấu. Ngược lại, nếu Trọng đồng ý với những quan điểm tôi đã trao đổi thì hãy nghiên cứu lĩnh vực kinh doanh mới rất tuyệt vời. Trong đầu tôi suy nghĩ: nếu cứ suy nghĩ theo cách cũ, làm theo cách hiện tại thì chắc rằng tôi vẫn loay hoay với cuộc sống và tiếp tục bán sức khỏe của mình, nhưng khi tôi không còn khỏe thì sao? Bạn tôi nói đúng: nếu tôi đặt nổ lực của mình vào đúng chổ và tập trung dồn sức đúng lúc để tạo ra một nguồn thu nhập thụ động thì tiền sẽ tự động chảy vào túi, khi đó tôi không phải bận tâm kiếm tiền nữa.

Sau một hồi lâu suy nghĩ, tôi hỏi: Bạn có thể nói cụ thể hơn không? Thời gian trôi qua rất nhanh, bạn tôi phải đi đào tạo vào lúc 19h tối, nên chúng tôi tạm gác mọi chuyện để đi về. Bạn tôi đã đưa cho tôi 01 cái đĩa về ý tưởng và nói: Trọng hãy xem thật kỹ, chúng ta sẽ trao đổi sau. Đó là cái đĩa gồm 3 Video Clip mà tôi đã chia sẽ ở trong bài viết “Hơn 15 triệu người trên thế giới họ đã làm giàu từ tay trắng như thế nào”. Tôi đã từ bỏ chức trưởng phòng kinh tế tại Viện Hàn Lâm KHCN Việt Nam; từ bỏ giảng dạy đại học để bắt đầu công việc kinh doanh của mình là như vậy. Sau một thời gian cùng làm việc, tôi thật sự rất ấn tượng về ngành kinh doanh này, nó là một trường học lớn làm thay đổi cuộc đời tôi và tôi đã có nhiều thời gian hơn cho gia đình, cha mẹ; tôi vẫn tiếp tục được học và đào tạo, làm việc với những người thành đạt, đi du lịch; tôi được sống những ngày hạnh phúc…tôi đã lựa chọn đúng. Xin cám ơn bạn!









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét